Definiția cu ID-ul 1328889:
Tezaur
MINGEAC s. n. (Argotic) 1. Organul genital al femeii. Cf. GR. S. VII, 119, BL II, 119, 171, BUL. FIL. II, 277, IV, 135, COMAN, GL., com. din ȚEPEȘ VODĂ-CERNAVODĂ. 2. (La jocul de cărți) Damă. Cf. BARONZI, L. 151. - Pl.: mingeacuri. – Și: mangeác (BL II, 171) s. n., (regional) mijáncă (COMAN, GL.) s. f. – Din țig. minğako.